Teya Salat
MT-A: Chap 8: Hahaha!! Nàng giờ sẽ thuộc về ta mãi mãi - Diễn đàn truyện - Xtseo.Xtgem.Com
* MT-A *
* Cấp bậc: mem
2015-05-14 08:57

Chap 8:

- Hahaha!! Nàng giờ sẽ thuộc về ta mãi mãi Ni à!!

Giọng của một thanh niên vang lên, Ni tờ mờ mở mắt ra, trước mặt cô là tên Gon - Phó tổng lãnh thiên thần đang ngồi đắc ý trên chiếc ghế bạc kia. Hắn ta giở nụ cười khoái trá,đặt ly rượu xuống, rồi đứng lên tiến lại chỗ Ni. Gon nhìn Ni bằng ánh mắt thỏa mãn, ai ngờ được hắn lại có thể bắt cả con gái của Diêm Đế về làm “thú cưng” ở chốn Thiên giới này chứ? Gon dùng lưỡi liếm lên mép môi trên của mình, đôi mắt hắn bỗng trở nên thèm muốn... Hắn đặt ngón trỏ lên cổ Ni và kéo xuống, kéo tới đâu chiếc áo choàng của Ni cứ rách ra tới đó để lộ ra cơ thể đầy đặn, làn da trắng trẻo của một thiếu nữ..

- Ngươi... ngươi muốn làm gì ta! - Ni hét lên.

- Suỵt... trò vui vẫn chưa bắt đầu mà - Gon chạm tay lên môi Ni ra hiệu im lặng.

Hắn ta lại tiếp tục cuộc du hành của bàn tay phải trên cơ thể Ni, năm ngón tay hắn cứ liên tục lướt nhẹ qua những chỗ nhạy cảm trên cơ thể Ni, Ni vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng chẳng có một tí cơ hội nào, để rồi nàng khóc lên một cách bất lực.

- Thả ta ra... Đồ khốn nạn...

- Nhìn em lúc này khiến anh thấy thật thích thú Ni à! Hahaha!

Gon nhảy đến ôm chầm lấy Ni hôn tới tấp vào người cô ấy, Ni chống cự quyết liệt, nàng nhắm chặt mắt lại nhưng nước mắt cứ chảy dài ra...

- Thả Ni ra! Đồ khốn nạn! - có tiếng hét lên.

Ni mở mắt ra, đó chính là Huy, anh đang đứng ngay cửa nghiến răng nắm chặt tay lại với ánh mắt cháy đầy lửa giận dữ. Đúng lúc thấy Huy, Gon bỗng trở nên sợ sệt, bối rối, hắn ta bước lùi lại, rồi vấp ngã ra sau với gương mặt lấm lét.

- Ngươi... ngươi không thể nào....

Chưa dứt câu, Huy đã lao thẳng đến bên Gon, anh ta dùng tay trái nâng cổ Gon lên, rồi dùng tay phải đâm xuyên qua ngực Gon, móc cả quả tim hắn ra, Gon hét lên một tiếng đau đớn rồi tan biến dần...

- Này, cô không sao chứ Ni?

- Tôi... tôi sợ lắm!! - Ni mếu máo khóc.

- Kết thúc rồi, để tôi đưa cô về nhé?

- Nhưng... làm sao anh có thể giết được Gon? Hắn ta là Thiên Thần mà?

- Hừm... đáng lẽ cô không nên hỏi vấn đề này...

Huy nhìn Ni bằng ánh mắt lạnh lùng, anh đứng dậy, cơ thể anh bỗng bay lơ lửng lên không trung, một làn khói trắng quấn quanh người Huy dày đặc, có thứ gì đang diễn ra trong đó. Và rồi làn khói mờ dần đi, một bóng người hiện ra với đôi cánh màu trắng oai nghiêm và mái tóc màu bạch kim.

- Vì ta là Light - Tổng lãnh thiên thần - Người có sức mạnh nhất ở Tam giới!

- Tại sao?... Không thể nào?... Anh... Anh không thể là Light được! - giọng nói Ni run lên theo từng chữ.

- Đấy là chưa đủ? Thật ra...

Từ phía sau của Light, một người trong giống hệt hắn bước ra nhưng với đôi cánh màu xám trơ trọi, hoang dại, đầy vết tích chiến tranh, và một dáng vẻ âm u, trái ngược với Light đầy tỏa sáng.

- Ta cũng chính là Dark, một Thiên Thần sa ngã, một linh hồn bóng tối đầy quyền lực!

Nỗi sợ hãi trong Ni đã chiếm lấy quyền kiểm soát cơ thể, cổ họng Ni nghẹn cứng, cô thật không thể tin vào mắt mình trước những gì đang xảy ra...

- Giờ thì vì ngươi đã biết quá nhiều, ta không thể để người sống nữa! Ngươi cần phải biến mất khỏi Tam giới này!

Dark và Light lao thẳng đến Ni với 2 bàn tay đầy chết chóc, Ni nhắm tịt mắt lại, hét lên trong sợ hãi tột độ.

- AAAAAAAAA!!! Dừng lại!!! AAAAA

- Ni! Ni! Dậy đi! Ni!

Ni mở bừng mắt ra, cơ thể cô toát đầy mồ hôi, nhịp thở cô liên tục, gấp gáp, cô co người lại trong sợ hãi, run bần bật trước những gì mình vừa trải qua.

- Em sao vậy? Ni!

Ni dường như chẳng nghe thấy điều gì, đôi mắt cô cứ vô hồn đầy sợ hãi.

- Ni!

- Ni!

- NI!!

Ni giật bắn người trước tiếng kêu đó, cô hoảng hồn quay đầu sang phải, và thật may mắn đây không phải là Gon là Dark hay là Light, mà đó là Soul - người quản lí của Ni ở Nhân giới.

- Em.. em đang ở đâu đây...

- Em đang ở nhà anh, có việc gì xảy ra vậy?

- Sao em lại ở đây...

- Em bị tên Gon bắt đi, em còn nhớ chứ?

- Gon... - giọng Ni toát ra một sự căm hận khi nhắc tới cái tên đấy.

- Ừm, là hắn, em đã ngất đi khi mọi người đến, giờ thì mọi thứ kết thúc rồi.

- Mọi người... Là ai vậy...

- Là Huy, Tuyên, Chương, anh.

- Không còn ai khác sao, anh chắc chứ...

- Ừm, không còn ai khác.

- Light... Dark...

Soul bỗng giật bắn người khi nghe Ni nhắc tới hai cái tên đó, đây là một chuyện mà anh chẳng muốn bất cứ ai ở Thiên và Ngục giới biết, kể cả Ni. Soul cứ nghĩ lúc đó Ni đã ngất đi nên có lẽ sẽ không biết chuyện này, giấu được thì sẽ tốt hơn.

- Sao em lại nhắc đến hai cái tên đấy.

- Anh đừng giấu em nữa... Nói cho em nghe đi...

Tới lúc này, Soul đành phải nói hết cho Ni nghe, anh nói về việc mọi người cố gắng giao đánh với Gon và thất bại do hắn quá mạnh, nói về việc Light hiện ra và tự nhận hắn chính là Dark, nói về việc hắn đã giết chết Gon bằng cách móc tim Gon ra. Nghe xong mọi thứ, nó cứ hệt như giấc mơ của Ni, chỉ còn một thứ là chưa giống...

- Anh có nghĩ Huy chính là Dark không - Ni lấy lại bình tĩnh sau khi nghe hết mọi thứ.

- Không, lúc đó Huy đang có mặt ngay đó, không thể nào là cậu ta được.

- Thế anh có nghĩ mình đã từng gặp Dark ở Nhân giới chưa.

- Không, cái cảm giác khi phải đối diện với Dark anh chưa từng gặp ở bất cứ ai trên Nhân giới này. Không ai có thể xứng đáng là Dark.

- Anh có nghĩ Dark sẽ làm hại chúng ta không? Sao hắn lại biết và xuất hiện đúng lúc như vậy?

- Anh thật sự không rõ, nhưng lần này chúng ta đã nợ Dark rất nhiều mạng sống. Thôi mọi thứ cũng qua rồi đừng nhắc lại, giờ em cảm thấy thế nào rồi? Em đã ngủ suốt cả ngày hôm qua sau khi anh đưa em về đấy.

- Em nghĩ giờ mình ổn, nhưng sẽ tuyệt hơn nếu có một lon cafe sữa...

Ni vừa dứt lời, có tiếng gõ cửa vọng vào.

- Vào đi.

Cánh cửa mở ra, là Huy.

- Ni tỉnh rồi à, tuyệt nhỉ, này tôi có mang cho cô mấy lon Cafe sữa này, tôi nghĩ cô sẽ muốn có nó sau khi ngủ một giấc dài - Huy cười.

Nhìn thấy Huy, Ni bỗng rờn rợn người, giấc mơ của Ni bỗng hiện về một cách rõ rệt, nhưng với điệu bộ thân thiện, gương mặt rạng rỡ của Huy, một cảm giác quen thuộc khiến những dòng suy nghĩ trong Ni mờ dần rồi biến mất.

- Hay đấy, nhưng điều này không khiến tôi lấy mạng anh trễ hơn thời hạn đâu!

- Đừng nhắc tới nó nữa chứ! Tôi chẳng muốn nghe đâu!

- Này Huy, tôi có việc cần nói với cậu.

- Chuyện gì vậy? - Huy quay sang Soul.

- Tôi xin lỗi vì đã giận dữ, cáu gắt với cậu, thật sự thì nỗi lo về Ni, về Diêm Đế đã lấy mất sự bình tĩnh của tôi.

- Ừm, tôi hiểu, thôi bỏ đi, mọi thứ qua rồi.

- Còn hai người bạn cậu, họ có biết gì về những điều xảy ra không?

- Không, tôi chỉ bảo là tên Gon kia đã bị anh cho một trận và trốn mất thôi haha.

- Nhưng sự thật ba người không nên tới đó, quá nguy hiểm với con người như các anh - Ni cắt ngang.

- Cô đã biết lo cho người khác từ khi nào thế - Huy đưa lon cafe sữa cho Ni - Này, có muốn đi đâu đó không.

- Đi đâu đấy - mắt Ni long lanh tỏ vẻ thích thú.

- Đi sở thú!

- Sở thú... A a, chỗ mà có nhiều con thú phải không! Tui muốn điii!

- Tôi cũng sẽ đi - Soul đứng dậy - Tôi nghĩ mình cũng nên thư giãn đôi phần, gọi cả bạn anh nữa nhé, càng đông càng vui.

- Hi vọng bọn họ rỗi - Huy nhún vai rồi quay người bước đi - Vậy chiều nay tôi sẽ quay lại, gặp hai người sau.

****

Hai giờ kém mười lăm, hai vị Thần Chết cùng Huy và Chương có mặt tại Thảo Cầm Viên, Tuyên vẫn còn mệt sau trải nghiệm “giải cứu người đẹp” nên đã từ chối. Huy tiến đến quầy mua vé, mua bốn vé người lớn.

- Này, mày không nghĩ là 3 vé người lớn và 1 vé con nít mới đúng à? - Chương kìa.

- Ừm nhỉ, chúng ta có một bé gái ở đây mà haha.

- Nàyy! Hai anh nói ai đấy, có muốn tôi bóp cổ...

- E hèm!

- Bóp cổ tay hai người không hả - Ni khẽ liếc sang Soul.

- Tôi cứ tưởng là bóp cổ chứ, như thế thì giống một Thần Chết hơn là một bé gái nhỉ.

Ba người còn lại bỗng giật mình trước lời nói của Chương, Soul nheo mắt nhìn Chương đầy ngờ vực.

- Ý cậu là sao.

- À tôi vừa coi một câu truyện về Thần Chết ấy mà haha.

- Thôi vào trong nào - Huy lên tiếng đánh tan bầu không khí ngờ vực - Đứng đây mà hứng nắng nói nhảm.

Cả bốn bước vào Thảo Cầm Viên, nói Ni là một bé gái quả không sai, cô cứ chạy liên tục khắp mọi nơi trong Thảo Cầm Viên, gương mặt sợ hãi khi ngắm những con thú hung dữ như cá sấu, hổ, gấu,.. và gương mặt thích thú khi cho voi ăn mía, dê ăn cà rốt, rõ ràng đây đâu phải là một cô gái trưởng thành.

- Này, tôi muốn cưỡi con đấy - Ni chỉ về con ngựa.

- Là con ngựa... Chương, Soul, muốn tham gia chứ?

- Ừ cũng được.

- Không vấn đề.

Cả bốn leo lên hai con người, một xám, một đen, Huy và Chương đi chung, Soul và Ni đi chung.

- Dường như em muốn đi với tên kia hơn anh nhỉ? - Soul nói thầm với Ni.

- Không... không có - Ni phẩy tay liên tục - Sao em lại muốn đi với tên vô dụng, bất tài đó chứ.

- Tên vô dụng bất tài đó đã liều mình cứu em đấy haha.

- Em...

Soul nhảy xuống ngựa, bước về phía Huy.

- Này, chỗ bên kia không dành cho tôi, đổi đi Huy.

- Sao vậy? Có vấn đề gì à?

- Tôi không thích màu xám, tôi thích màu đen, cậu đổi cho tôi nhé.

- Đừng nhìn tao, tao cũng thích màu đen, qua kia mà đi với Ni đi - Chương dường như đã hiểu ý Soul.

Huy nhìn Chương với Soul, mặt nhăn lại khó hiểu nhưng vẫn chiều lòng cả hai mà bước xuống về phía Ni.

- Này, cô đã bao giờ ngồi ngựa chưa thế? - Huy vuốt lông chú ngựa xám.

- Tôi đã từng cưỡi cả chó ba đầu dưới Ngục giới rồi đấy chứ nói gì con ngựa tầm thường này!

- Chó ba đầu cơ đấy haha - Huy chế giễu - Thế có muốn cưỡi không?

- Hừ, để đấy, ra sau mà ngồi!

Ni nhảy lên trước, tay cầm yên ngựa đầy điêu luyện, và sau đó thì cô hoàn toàn... ngơ ngác chẳng biết làm gì. Nhìn điệu bộ của Ni mà Huy cứ ôm miệng cười thầm, anh đập vào mông con ngựa một tiếng khiến nó giật mình hí lên quay loạn xạ.

- Này này!! Cái con ngựa này bị sao thế!!

- Nào, điều khiển nó đi, cô bảo biết cưỡi mà - Huy cười lớn.

- Tôi.. tôi..! Bảo nó dừng lại đi!

- Haha, tôi tưởng cô biết cưỡi chứ.

- Tôi không biết! Bảo nó dừng lại đi! - vẻ mặt Ni đầy hoảng sợ.

Huy chồm ra trước cầm dây cương ghì ngựa bình tĩnh lại rồi nhảy xuống leo lên trước ngồi, anh quay lại nhìn Ni.

- Nó có vẻ khó hơn chó địa ngục nhỉ?

- ... - Ni cúi đầu ngượng ngùng.

- Nhìn mặt cô có vẻ là khó hơn rồi haha.

- Anh... hừ... im lặng đi đồ đáng chết.

- Okay okay - Huy cười.

Huy vuốt vuốt bờm chú ngựa rồi giật dây cương, chú ngựa phóng đi. Dưới bóng những tán cây xanh, in lên mặt nước bờ hồ, là hình ảnh một chú ngựa xám đang lao đi mãnh liệt trên lưng nó là một chàng trai dũng cảm, bất khuất đi cùng một cô gái hiền lành nhưng đầy bản lĩnh. Đôi tay cô gái run run rồi ôm chầm lấy chàng trai sau một khúc quẹo gắt của chú ngựa xám như muốn thể hiện sự điêu luyện, chàng trai đơ mặt, rồi thở dài xoa xoa mái tóc của mình cùng với nụ cười ngượng ngùng.

Gần bảy giờ, mặt trời như đã mất dạng, Huy, Chương và Ni chia tay Soul trước rồi cùng về nhà Huy.

- Thảo Cầm Viên tuyệt thật, nơi này thật nhiều chỗ thú vị nhỉ!

- Vẫn còn nhiều điều khác mà tôi chưa cho cô xem được, lần sau nhé haha.

- Hai người nói chuyện cứ như từ dưới quê mới lên ấy - Chương vươn vai.

Cả ba trò chuyện vui vẻ, vừa đi vừa cười, và rồi con hẻm nhà Huy xuất hiện, Chương vẫy tay chào.

- Đi chung một đoạn thôi, tao tách đây, gặp cả hai sau nhé.

- Ừm, bai bitch.

Đoạn đường còn lại Huy với Ni, Huy khoác tay sau gáy ngẩng đầu lên.

- Nhân giới thật tuyệt Ni nhỉ?

- Có lẽ, nhưng anh vẫn phải chết thôi.

- Chẳng hiểu sao nhưng giờ đây tôi cảm thấy thật thanh thản, tôi không còn sợ như trước nữa.

- Nếu vậy thì tốt, tôi sẽ bắt anh đi dễ dàng hơn.

Dưới ánh đèn mờ ảo trong con hẻm tối hiện ra bóng người đang đứng dựa lưng vào cột đèn, thấy Huy xuất hiện, hắn lên tiếng

- Có phải là tên sắp chết và con gái của Diêm Đế không nhỉ?

Huy và Ni khựng bước lại, kẻ lạ mặt kia bước ra khỏi bóng tối, trước mặt cả hai là một tên thanh niên trạc tuổi Huy, hắn có một gương mặt thân thiện, điển trai với mái tóc xoăn màu nâu, mặc một chiếc áo khoác hoodie màu đen trơn, chiếc quần nỉ đen và đôi giày thể thao màu xanh dương.

- Lại là một tên Thiên Thần à - Huy nghiến răng.

- Đúng vậy, rất vui vì được biết tới, ta là Jin, một thiên thần bình thường.

Ni đẩy Huy lui ra sau, bước lên đứng đối diện với tên Thiên Thần.

- Ngươi tìm ta có việc gì!

- Để làm việc mà Gon chưa hoàn thành.

- Thật buồn cười, ngươi nghĩ ta sẽ để cho ngươi làm việc đó sao!

Từ sau lưng Ni, đôi cánh của cô mở xoạch ra, cô đưa tay phải ra phía trước và nắm chặt lại, một chiếc lưỡi hái đang nằm gọn gàng trong tay cô, vút chiếc lưỡi hái một vòng, đôi mắt Ni đầy sự giận dữ.

- Tiến lên đi!

- Màn trình diễn có phần hơi phô trương đấy - Jin vừa cười vừa vỗ tay - nhưng ngươi nên nhớ Thiên Thần bọn ta không bao giờ hành động một mình!

Từ trong bóng đêm, có thêm năm kẻ nữa bước ra, trong tay mỗi người là một chiếc gươm chói lóa.

- Nếu cô nghĩ có thể một đánh sáu thì lên nào?

Ni bỏ ngoài tai, cô giương chiếc lưỡi hái lên bổ thẳng vào Jin, ngay lập tức năm thanh kiếm đã đánh bật cô lại, ngay lúc này, Ni đã nhận ra sức mạnh của chúng quá xa so với cô, ngay lúc này, cô cảm thấy hối hận vì đã bỏ qua điều Diêm Đế nói về việc nâng cao khả năng chiến đấu của mình. Nhưng với ý chí quyết chiến, Ni vẫn nắm chặt cây lưỡi hái, lao lên một lần nữa. Nhưng lần này không như lần trước, Ni chỉ kịp dặm chân phải chuẩn bị lao lên, ngay lập tức 5 mũi kiếm sắc nhọn đã giương về phía Ni, Ni đã bị bao vây.

- Con gái của Diêm Đế thật kém cỏi, có lẽ cô đã ham chơi thay vì chịu học những kĩ năng cận chiến của cha mình nhỉ - Jin chế giễu.

Đứng bên cạnh Ni, Huy như trở thành một người tàng hình vô dụng, đã một lần chứng kiến trực tiếp và lãnh đủ sức mạnh của Thiên Thần khiến anh trở nên chùn bước trước năm thanh gươm và sáu con người kia, nhưng tới lúc này, anh biết mình không thể chỉ nhìn được. Anh lao lên về phía tên Jin, chộp lấy cổ áo hắn mắt trừng trừng.

- Tên khốn nạn, để Ni yên!

Dưới thái độ hung hăn của Huy, Jin bật cười lớn.

- Tên ngốc, Gon vẫn chưa dạy cho ngươi một bài học khi đối đầu với Thiên Thần à!

- Ta mặc kệ, Ni là bạn ta, ta không thể bỏ mặc các ngươi bắt Ni đi lần nữa!

- Vô dụng!

Jin hét lên rồi tán một cú trời giáng vào mặt Huy, một tiếng “bốp” vang lên khiến Huy loạng choạng, anh cắn răng giật người lên đấm vào mặt Jin, nhưng Jin chỉ cần hai ngón tay phải để đỡ cú đấm của Huy, và một cái tán bằng mu bàn tay ngay lập tức được đáp vào má phải của Ni, máu mũi Huy xịt ra, mắt Huy mờ dần.

- Vẫn chưa chịu bỏ tay ra khỏi áo tao à thằng ngu!

- Tao.. không quan tâm.. Thả Ni ra..

Jin nắm cổ Huy, nâng thẳng lên trước mặt hắn, bóp chặt lại.

- Mày thật là phiền phức! Sẽ không có chỗ trên Thiên Giới cho mày!

- Ư.. ặc...

Huy vùng vẫy gỡ đôi tay của Jin ra, những sự chống cự yếu đuối...

- Bỏ Huy ra! Các ngươi có thể bắt ta, nhưng thả Huy ra!Hắn còn việc cần làm!

- Ngươi rồi cũng sẽ bị bắt, không có sự lựa chọn ở đây! Im đi!

- Bọn khốn! - Ni hét lên toang vùng ra, nhưng cơ thể cô lập tức bị giữ chặt lại.

- Thả Huy ra!!

Cử động cơ thể Huy yếu dần đi, nhịp thở trong Huy bị đứt quãng, Huy cảm thấy thật mệt.. thật mệt mỏi.. “Mình sẽ chết như vậy ư...”, Huy nghĩ thầm.

- Này Huy, ngày mai mày có hứng...

Giọng nói cất lên trong không khí náo loạn.

Là Chương.

Jin quay qua nhìn Chương, tay vẫn giữ chặt Huy.

- Bạn ngươi?

- Chạy... chạy đi Chương... chạy...

- Không cần phải chạy đâu - Jin quay qua nói với Chương - bọn ta sẽ không làm hại ngươi đâu, ngươi có thể đứng đó và xem cảnh bạn mình chết, đó là một đặc ân đấy.

- Bỏ tên đó ra và thả cô gái đó ra, ta ra lệnh.

- Cái gì?

- TA RA LỆNH CHO NGƯƠI BỎ TÊN ĐÓ RA VÀ THẢ CON GÁI CỦA DIÊM ĐẾ RA! - Chương hét lên.

Có một dòng điện chạy dọc lên cơ thể Huy và Ni khi nghe thấy điều Chương vừa phát ra - “con gái của Diêm Đế”.

- À có vẻ đây cũng là một tên Thần Chết ngu xuẩn khác à - Jin quăng Huy xuống đất - Ta sẽ giết hắn trước rồi lại chơi đùa với ngươi nhé tên vô dụng.

Huy ôm cổ ho sặc sụa, cơ thể anh tê cứng do mất khí oxy, anh quay qua nhìn Chương, có một thứ gì đó đang toát ra từ người bạn thân của mình, bỗng, Chương... vụt chạy mất.

- Cái gì thế này? HAHAHAHA! - Jin cùng cả bọn Thiên Thần cười lớn - Ngục giới chỉ có thế thôi sao??

- Bọn Thần Chết vô dụng hahaha...- một tên trong năm tên Thiên Thần lên tiếng.

“ Phập “

Một tiếng động vang lên, máu bắn ra nền đất, cổ họng tên Thiên Thần kia xuất hiện một lỗ lớn, hắn ta mở trừng trừng mắt lên rồi ngã gục xuống tan biến.

- Xin lỗi đã để ngươi phải chờ, đấy là cái xác mà ta rất yêu quí, ta không muốn nó bị tổn thương thêm lần nào nữa đâu - một kẻ với mái tóc bạch kim và đôi cánh xám trơ trọi lên tiếng.

LÀ DARK!
Thành viên: BOT, & 11 Khách ghé thăm!