Insane
MT-A: Cháp3: Từ cái thuở mới lên mười, Hùng đã sống ở - Diễn đàn truyện - Xtseo.Xtgem.Com
* MT-A *
* Cấp bậc: mem
2015-05-19 12:40

Cháp3:

Từ cái thuở mới lên mười, Hùng đã sống ở đô thành, đã quen với cuộc sống văn minh, đã được giao tiếp với những cô gái khuê cát, đã biết tế nào là đẹp là hấp dẫn, là khêu gợi của phái nữ thì làm sao chàng có thể chú ý đến những cô gái quê mùa chất phát, áo bà ba, nón lá, chèo xuồng đuổi vịt . Trong đầu chàng nếu có chăng là hình ảnh của các cô sinh viên cùng trường, của Mai, Lan, Oanh, Trúc chớ không thể nào là con Hai Chè Đậu, con Ba Chuối Chưng, hay con Chín Bến Đò được . Hùng thả bộ dọc theo bờ sông, giờ này gió từ mặt sông lồng lộng thổi lên làm chàng cảm thấy khỏe khoắn cả người. Cái thú duy nhất của cậu bây giờ là tìm một nơi yên tĩnh đọc ngồi xem sách, hưởng gió mát thiên nhiên, đầu óc thật thanh thản để chuẩn bị cho mùa ọc tới, có hôm chàng nằm ngủ quên luôn dưới gốc dừa đến tối, báo hại ông bà Tám phải cho người đi tìm tảo tác. Hùng nhắm mắt hít thật sâu vào buồng phổi rồi thở ra chầm chậm, bỗng giọng nói của một cô gái vang lên sau lưng làm chàng giựt mình . “Cậu Hùng dìa chơi rồi chừng nào trở lên?”. Hùng quay lại, chàng vui vẻ trả lời một cách nghịch ngợm: “À , chắc một hai tháng rồi trở dìa trển . Cô gái biết Hùng chọc nàng, hai gò má đỏ hồng e thẹn, lúng túng đưa tay vê vê tà áo nói ấp úng. Cậu Hùng ghẹo em hoài hà. Tiếng hoài của nàng kéo dài mà mắt liếc Hùng như có đuôi, nửa như giận hờn nửa như nũng nịu làm Hùng vừa thấy tức cười, vừa thấy nàng thật dễ thương, chàng nảy ra š định làm quen với cô gái quê duyên dáng . Em ở đâu mà sao anh hõng biết . Cô gái vừa e thẹn, vừa lúng túng nói lẫy . Cậu đâu thèm biết tới ai. Hùng bào chữa . Sao mà em khó quá vậy, lâu lâu anh mới về một lần, làm sao mà nhớ ai vậy chớ em ở đâu ? nói cho anh nghe coi. Cô gái vẫn cúi đầu không dám nhìn Hùng ngượng ngùng trả lời . Em là con Ba nhỏ, con của ông Tư xóm dưới mà cậu Hùng hổng nhớ sao ? Hùng à lên một tiếng mừng rỡ. Mới có mấy năm mà em lớn quá nên anh nhìn hổng có ra, em lớn mà đẹp nữa . Hùng nói mà tự thẹn trong lòng, hắn có nhớ con Ba nhỏ, con Ba lớn nào đâu, nhưng thấy cô bé xinh xinh dễ thương nên hắn vồn vã vậy thôi, dầu sao thì quen biết với một thôn nữ duyên dáng, dễ thương như cô nàng Ba nhỏ này cũng là một niềm vui. Quả nhiên, cô nàng ngước nhìn Hùng, mắt chớp chớp ra vẻ cảm động . Tưởng là anh Hùng quên em rồi chứ. Hùng tự biết mình đẹp trai, ra dáng vẻ một người trí thức, nhất là nhờ cặp kính cận trên mắt như tượng trưng cho một thứ thầy cậu ở miền quê hiền hòa này. Hùng thản nhiên nắm lấy tay con Ba nhỏ, giọng làm ra vẻ thật tự nhiên . Nếu em không bận đi đâu thì ngồi đây chơi cho anh hỏi thăm một chút . Con Ba nhỏ muốn lắm nhưng hơi e ngại, rút tay ra miệng ấp úng . Y hỏng được đâu, em có công chiện phải dìa liền, hay là anh Hùng có rảnh lại nhà em chơi đi, ba má em nhắc anh hoài hà ! Hùng nghĩ thầm : Lại nhà em thì ăn cái giãi gì ở đó, hơi sức đâu mà lội năm bảy mẫu ruộng đến nhà em, để lỡ mai mốt có chuyện gì làm sao chối cãi được. Hùng thoái thác : Thôi, để dịp khác, trời gần tối rồi anh đến nhà em rồi một hồi làm sao anh về ? anh đi trên bờ ruộng không quen, lỡ trượt té gãy tay gãy chân là bắt đền em phải nuôi anh suốt đời đó, chịu hông ? Hai gò má con Ba nhỏ đỏ như trái gấc chín, nó ấp úng trả lời một cách sung sướng . Em sợ anh Hùng hõng cho em nuôi, chớ lúc nào em cũng sẵn sàng. Hùng buông thêm một câu thăm dò. Hay là em về lo công chuyện đi, rồi tối tối trở ra đây, anh chờ . Con Ba nhỏ sung sướng trong lòng đến mức độ chỉ ấp úng trong miệng một tiếng dạ rồi cúi đầu đi thẳng. Mặt trời xuống dần rồi khuất hẵn bên kia sông, bầu trời vẫn còn hơi mờ sáng nhưng ghe xuồng trên sông đã bắt đầu treo chiếc đèn dầu trên mũi để dễ tránh nhau. Hùng ngồi chờ chừng mười lăm phút thì con Ba nhỏ ra tới, hắn đứng dậy nắm tay cô ta rồi kéo đi sâu vô phía trong . Con Ba nhỏ vừa sung sướng vừa lo sợ, nó không dám rút tay lại, lần đầu tiên trong đời được một chàng thanh niên sang trọng học thức, con nhà giàu mà suốt đời nó không dám mơ tưởng được nắm tay. Con Ba nhỏ riu ríu đi theo Hùng như một con chó con đi theo ông chủ.

Đến khoảnh đất nhỏ khuất sau mấy bụi cây to um tùm, Hùng trải rộng tấm nylon ra rồi kéo tay con Ba nhỏ ngồi xuống. Hùng ghé sát tai con Ba nhỏ hỏi nó : Em ra đây với anh mà có ai biết không ? Con Ba nhỏ nói khe khẽ : Ý em đâu dám cho ai biết, em sợ người ta hay dị nghị, đồn đãi này nọ lắm . Hùng rào trước, chàng lo sợ chuyện đổ bể um xùm lên thế nào ông bà Tám cũng dũa chàng thê thảm . Ừa, em đề phòng vậy cũng tốt, cho nên anh càng thương em nhiều lắm . Vừa nói Hùng vừa hôn vào má nó, con Ba nhỏ thẹn thùng cúi đầu nhìn xuống đất mặc cho Hùng muốn làm gì thì làm . Mà Hùng cũng nói cho có lệ chàng đâu cần nó trả lời . Miễn là nó đừng phản đối, để yên cho bàn tay chàng rờ rẫm, vuốt ve là được rồi . Thấy con Ba nhỏ cứ cúi đầu nhìn xuống, Hùng lấy tay nâng cằm nó ngước lên, nhẹ nhàng kê miệng lên trên bờ môi nó mà hôn . Con Ba nhỏ run bắn người lên, nó cảm thấy tê dại toàn thân, lâng lâng trong một cảm giác khó tả, hai mắt nó nhắm nghiền lại, hơi thở dồn dập. Hùng say sưa hôn trên bờ môi xinh xắn trong khi tay thì lòn vô áo nó vuốt ve từ ót xuống tới lưng quần .
Thành viên: BOT, & 11 Khách ghé thăm!