Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
![]() | MT-A ![]() ![]() ![]() ![]() |
chap 11
Ngồi trong quán gọi ly phê đen ko đường rồi mở mẫu giấy ra đọc....................
"Thị xã gò công,Ngày 13/02/20..
...anh à khi anh nhân được bức thư này thì em đã ko còn bên anh nữa em đã về nơi rất xa lắm và em cũng ko biết có còn cơ hội để gặp lại anh ko nhưng...những ngày em còn bên anh thật sự đã rất hạnh phúc. Em biết anh yêu em rất nhiều nhưng anh còn nhớ em đã từng nói gì với anh ko, em muốn mình có thể nhưng những bông hoa bồ công anh kia em muốn mình có thể cảm nhận được hạnh phúc tự do, em muốn có thể vương tới những thành công mới trong cuộc sống này, em nghĩ có lẽ anh và em đã có những tiến triển quá nhanh trong tình yêu, em đã từng nghĩ mình sẽ có thể yêu anh trọn đời nhưng em đã sai mình ko hợp nhau anh ạ. Em mong anh đừng tìm em và hãy có cuộc sống mới mà ko có em, hãy mau vui lên anh nhé. Anh à, có lẽ khi anh đọc những dòng chữ trên có lẽ anh sẽ rất buồn.............. và hận em nhưng dù thế nào mọi thứ cũng hết rồi em sẽ ko thể ở bên anh nữa, em chúc anh sẽ tìm được người khác tốt hơn em và lần cuối em muốn nói em yêu anh rất nhiều, nhiều hơn cả bản thân em. Em yêu anh mối tình đầu của em, mong anh tìm được hạnh phúc mới và luôn vui vẻ, hãy quên em đi anh nhé quên đi một con người đã làm anh đau....................."
Khi đọc xong bức thư chợt cảm thấy cay cay nơi khóe my những giọt nước mắt tôi cố kìm nén cũng đã trào ra, lúc ấy trong đầu tôi có vô vàng những câu hỏi như:" tại sao em lại ra đi, tại sao em lại làm anh đâu như vậy chứ, em có từng nghĩ cảm giác của anh lúc này ko, thật ra trong trái tim em đã từng có vị trí nào dành cho anh ko,..." những câu hỏi đó ngày ấy tôi luôn muốn hỏi em....
Ngày 14/2 cái ngày lễ tình nhân, sáng hôm ấy tôi dậy thật sớm chạy ra tiệm hoa mua 15 đóa hoa hồng và nhờ họ bó lại cho tôi( có lẽ các bạn thắc mắt tại sao lại 15 mà ko phải con số khác đúng ko, thật ra sở dĩ tôi mua 15 đóa hoa là vì khi ấy QA 15t), sau khi mua hoa tôi chạy xe ra tiệm bạc mua một chiếc dây chuyền mặt hình trái tim có mũi tên xuyên qua và nhờ chị bán hàng gói lại thật kĩ rồi.....về nhà ngủ giất tới 7h tối tôi xin ông tôi cho đi chơi vs bạn rồi cầm hộp quà và bó hoa tới nhà em nhưng khi tới trước cửa thì tôi thấy cánh cổng đã khóa...chợt tôi nhớ ra gì đó, lúc ấy cũng là lúc nụ cười trên môi vụt tắt thay vào đó là những giọt nước mắt tôi đang rơi..." tôi đang khóc nhưng tại sao, tôi khóc vì một người đã bỏ rơi tôi sao? Tôi ngốc quá tại sao phải thế......."
Lúc ấy tôi cố gắn ko nghĩ về em cho nước mắt ngừng rơi mà sao ko thể được vì ngay lúc này tôi quá yêu em thì làm sao tôi quên được...vs những cảm xúc ấy tôi đã làm rơi bó hoa trong vô thức, cũng chả bùn nhặt bó hoa ấy lên bỏ hộp quà có sợi dây chuyền vào túi chạy xe thẳng về nhà....đến nhà tôi như kẻ vô hồn đi thẳng vào phòng vắc tay lên trán suy nghĩ về những việc đã qua, tôi còn nhớ cái ngày cách đây tuần tôi cùng em đi chơi em đã nói:
- anh ơi
- gì em
- còn tuần nữa tới 14-02 rồi đó
- ờ thì sao
- thì anh tặng quà cho em đi
- con hâm này còn tuần nữa mới đến valetime mà
- ứ chịu
- hjhj để tuần sau anh tăng cho
- nhưng....
- ko nhưng nhị gì hết
......................................
Miên mang hồi tưởng về chuyện vừa qua tôi đã chìm vào giấc ngủ từ khi nào ko hay biết khi tỉnh dây thì..........
- K dây ăn sáng đi- mẹ tôi gọi
- dạ- tôi nói xong đi ra làm vscn rồi đi ăn sáng
Hôm nay ngày 15/02 đã hai ngày kể từ lúc em xa tôi và hôm ấy cũng là ngày đầu tiên của kì nghỉ tết bứơc ra gọi dt cho thằng Đ
- alo mày đang ở đâu
- quán của chị L đó- thằng Đ nói
- uh đợi tí tao ra liền
Nói xong tôi lấy xe chạy thẳng đến quán chị L. Vừa vào quán đã thấng thằng Đ vs thằng N ngồi uống cafe rồi
- ê sao buồn vậy cu- thằng N hỏi tôi
- kệ tao liên quan éo gì tụi bây
- a thằng này láo, có muốn ông thông mày ko- thằng Đ nói
- thôi mấy đứa, mà K này em uống gì- chị L hỏi tôi
- uống sữa chị
- haha thằng này láo nói đòi uống sữa của chị kìa haha- thằng N nghe tôi nói vậy thì trêu tôi
- haha K ơi mày muốn uống sữa chị L thì vào phòng đi haha- thằng Đ nói rồi chỉ tay vào trong
- uh ok m.n thôi tụi mình vào trong đi chị- biết tụi nó trêu tôi vs chị nên sẵn đó tôi cũng trêu chị luôn mặt dù tôi vẫn rất buồn
- ơ...ơ...K nói...nói gì kì dạ.....- chị ấy nói mà mặt cứ ửng lên trong xinh phét các bác ạ
- hjhj em đùa thôi chì vào làm cho em ly sữa đi
- ờ...- nói rồi chị đi vào
....blô...bla....
ngồi nói chuyên vs tụi nó lát thì chị cũng bưng ly sữa ra rồi ngồi xuống canh tôi
- sao buồn dạ kể chị nghe đi- chi L nói
-.....- tôi im lặng, mới vui tí mà lị.....haizzzz vếch thương trong tim lại đau
- nói đi có gì m.n giúp cho
- ko có gì đâu
- uh
.....blô...bla.....đang nói chuyện thì......
.....reng...reng....reng.....
Dt của thằng Đ reo lên
- alo
-.....
- uh đợi tao vs thằng N tí
-.......
-uh tao biết rồi
-.....
Nói xong nói vs thằng N đi đâu đó trước khi đi nó còn phán câu xanh rờn " mày đợi tụi tao tí, về trước là éo có m.n nha"
- K sao hôn nay buồn vậy- tụi nó vừa ra khỏi quán thì chị L kéo ghế ngồi sát lại tôi hỏi
- đâu có
- còn chối kể chị nghe đi
- ko
- đi mà
- đã nói ko có gì mà- tôi đâm ra bực nên quát chị ấy
- hjx..làm..gì..hjx..la...người ta...- vừa nói chị vừa khóc ngon lành
- tại chị....tại thôi níin đi- nói rồi tôi mót trong túi ra chiếc kẹo đưa cho chị ấy( các bạn thắc mắc kẹo ở đâu ra đúng thật ra Đó là cây kẹo của thằng em tôi để trên bàn lúc sáng đi ngang qua phòng nên tiên tay cho vào túi luôn hĩa hĩa hĩa)
- ơ....gì..đây- chị ấy ngừng khóc nhưng vẫn nói trong tiếng nấc
- hjhj ko ăn thôi- tôi nói rồi rụt tay lại
- hứ trả đây- chị ấy vừa nói vừa chòm tới để lấy kẹo và.....
"ầm" chị L ngã nhào lên người tôi làm tôi mất đà té nhà xuống ghế......
- chị này-tôi hỏi
- chị thích em phải ko
-...em....làm...gì..có..-chị ấy nói ấp úng
- xạo em biết chị thích em từ lâu rồi hjhj
- em biết từ khi nào- chị ấy ngây thơ hỏi
- hjhj vây là chị thích em.....- chưa để tôi nói hết câu thì chị ấy đã hôn tôi
...1s...2s...3s...4s.......1phut...2phút...3phúr....tôi cũng ko nhớ là bao lâu nữa chỉ nhớ là nó rất lâu thôi........................
Ngồi trong quán gọi ly phê đen ko đường rồi mở mẫu giấy ra đọc....................
"Thị xã gò công,Ngày 13/02/20..
...anh à khi anh nhân được bức thư này thì em đã ko còn bên anh nữa em đã về nơi rất xa lắm và em cũng ko biết có còn cơ hội để gặp lại anh ko nhưng...những ngày em còn bên anh thật sự đã rất hạnh phúc. Em biết anh yêu em rất nhiều nhưng anh còn nhớ em đã từng nói gì với anh ko, em muốn mình có thể nhưng những bông hoa bồ công anh kia em muốn mình có thể cảm nhận được hạnh phúc tự do, em muốn có thể vương tới những thành công mới trong cuộc sống này, em nghĩ có lẽ anh và em đã có những tiến triển quá nhanh trong tình yêu, em đã từng nghĩ mình sẽ có thể yêu anh trọn đời nhưng em đã sai mình ko hợp nhau anh ạ. Em mong anh đừng tìm em và hãy có cuộc sống mới mà ko có em, hãy mau vui lên anh nhé. Anh à, có lẽ khi anh đọc những dòng chữ trên có lẽ anh sẽ rất buồn.............. và hận em nhưng dù thế nào mọi thứ cũng hết rồi em sẽ ko thể ở bên anh nữa, em chúc anh sẽ tìm được người khác tốt hơn em và lần cuối em muốn nói em yêu anh rất nhiều, nhiều hơn cả bản thân em. Em yêu anh mối tình đầu của em, mong anh tìm được hạnh phúc mới và luôn vui vẻ, hãy quên em đi anh nhé quên đi một con người đã làm anh đau....................."
Khi đọc xong bức thư chợt cảm thấy cay cay nơi khóe my những giọt nước mắt tôi cố kìm nén cũng đã trào ra, lúc ấy trong đầu tôi có vô vàng những câu hỏi như:" tại sao em lại ra đi, tại sao em lại làm anh đâu như vậy chứ, em có từng nghĩ cảm giác của anh lúc này ko, thật ra trong trái tim em đã từng có vị trí nào dành cho anh ko,..." những câu hỏi đó ngày ấy tôi luôn muốn hỏi em....
Ngày 14/2 cái ngày lễ tình nhân, sáng hôm ấy tôi dậy thật sớm chạy ra tiệm hoa mua 15 đóa hoa hồng và nhờ họ bó lại cho tôi( có lẽ các bạn thắc mắt tại sao lại 15 mà ko phải con số khác đúng ko, thật ra sở dĩ tôi mua 15 đóa hoa là vì khi ấy QA 15t), sau khi mua hoa tôi chạy xe ra tiệm bạc mua một chiếc dây chuyền mặt hình trái tim có mũi tên xuyên qua và nhờ chị bán hàng gói lại thật kĩ rồi.....về nhà ngủ giất tới 7h tối tôi xin ông tôi cho đi chơi vs bạn rồi cầm hộp quà và bó hoa tới nhà em nhưng khi tới trước cửa thì tôi thấy cánh cổng đã khóa...chợt tôi nhớ ra gì đó, lúc ấy cũng là lúc nụ cười trên môi vụt tắt thay vào đó là những giọt nước mắt tôi đang rơi..." tôi đang khóc nhưng tại sao, tôi khóc vì một người đã bỏ rơi tôi sao? Tôi ngốc quá tại sao phải thế......."
Lúc ấy tôi cố gắn ko nghĩ về em cho nước mắt ngừng rơi mà sao ko thể được vì ngay lúc này tôi quá yêu em thì làm sao tôi quên được...vs những cảm xúc ấy tôi đã làm rơi bó hoa trong vô thức, cũng chả bùn nhặt bó hoa ấy lên bỏ hộp quà có sợi dây chuyền vào túi chạy xe thẳng về nhà....đến nhà tôi như kẻ vô hồn đi thẳng vào phòng vắc tay lên trán suy nghĩ về những việc đã qua, tôi còn nhớ cái ngày cách đây tuần tôi cùng em đi chơi em đã nói:
- anh ơi
- gì em
- còn tuần nữa tới 14-02 rồi đó
- ờ thì sao
- thì anh tặng quà cho em đi
- con hâm này còn tuần nữa mới đến valetime mà
- ứ chịu
- hjhj để tuần sau anh tăng cho
- nhưng....
- ko nhưng nhị gì hết
......................................
Miên mang hồi tưởng về chuyện vừa qua tôi đã chìm vào giấc ngủ từ khi nào ko hay biết khi tỉnh dây thì..........
- K dây ăn sáng đi- mẹ tôi gọi
- dạ- tôi nói xong đi ra làm vscn rồi đi ăn sáng
Hôm nay ngày 15/02 đã hai ngày kể từ lúc em xa tôi và hôm ấy cũng là ngày đầu tiên của kì nghỉ tết bứơc ra gọi dt cho thằng Đ
- alo mày đang ở đâu
- quán của chị L đó- thằng Đ nói
- uh đợi tí tao ra liền
Nói xong tôi lấy xe chạy thẳng đến quán chị L. Vừa vào quán đã thấng thằng Đ vs thằng N ngồi uống cafe rồi
- ê sao buồn vậy cu- thằng N hỏi tôi
- kệ tao liên quan éo gì tụi bây
- a thằng này láo, có muốn ông thông mày ko- thằng Đ nói
- thôi mấy đứa, mà K này em uống gì- chị L hỏi tôi
- uống sữa chị
- haha thằng này láo nói đòi uống sữa của chị kìa haha- thằng N nghe tôi nói vậy thì trêu tôi
- haha K ơi mày muốn uống sữa chị L thì vào phòng đi haha- thằng Đ nói rồi chỉ tay vào trong
- uh ok m.n thôi tụi mình vào trong đi chị- biết tụi nó trêu tôi vs chị nên sẵn đó tôi cũng trêu chị luôn mặt dù tôi vẫn rất buồn
- ơ...ơ...K nói...nói gì kì dạ.....- chị ấy nói mà mặt cứ ửng lên trong xinh phét các bác ạ
- hjhj em đùa thôi chì vào làm cho em ly sữa đi
- ờ...- nói rồi chị đi vào
....blô...bla....
ngồi nói chuyên vs tụi nó lát thì chị cũng bưng ly sữa ra rồi ngồi xuống canh tôi
- sao buồn dạ kể chị nghe đi- chi L nói
-.....- tôi im lặng, mới vui tí mà lị.....haizzzz vếch thương trong tim lại đau
- nói đi có gì m.n giúp cho
- ko có gì đâu
- uh
.....blô...bla.....đang nói chuyện thì......
.....reng...reng....reng.....
Dt của thằng Đ reo lên
- alo
-.....
- uh đợi tao vs thằng N tí
-.......
-uh tao biết rồi
-.....
Nói xong nói vs thằng N đi đâu đó trước khi đi nó còn phán câu xanh rờn " mày đợi tụi tao tí, về trước là éo có m.n nha"
- K sao hôn nay buồn vậy- tụi nó vừa ra khỏi quán thì chị L kéo ghế ngồi sát lại tôi hỏi
- đâu có
- còn chối kể chị nghe đi
- ko
- đi mà
- đã nói ko có gì mà- tôi đâm ra bực nên quát chị ấy
- hjx..làm..gì..hjx..la...người ta...- vừa nói chị vừa khóc ngon lành
- tại chị....tại thôi níin đi- nói rồi tôi mót trong túi ra chiếc kẹo đưa cho chị ấy( các bạn thắc mắc kẹo ở đâu ra đúng thật ra Đó là cây kẹo của thằng em tôi để trên bàn lúc sáng đi ngang qua phòng nên tiên tay cho vào túi luôn hĩa hĩa hĩa)
- ơ....gì..đây- chị ấy ngừng khóc nhưng vẫn nói trong tiếng nấc
- hjhj ko ăn thôi- tôi nói rồi rụt tay lại
- hứ trả đây- chị ấy vừa nói vừa chòm tới để lấy kẹo và.....
"ầm" chị L ngã nhào lên người tôi làm tôi mất đà té nhà xuống ghế......
- chị này-tôi hỏi
- chị thích em phải ko
-...em....làm...gì..có..-chị ấy nói ấp úng
- xạo em biết chị thích em từ lâu rồi hjhj
- em biết từ khi nào- chị ấy ngây thơ hỏi
- hjhj vây là chị thích em.....- chưa để tôi nói hết câu thì chị ấy đã hôn tôi
...1s...2s...3s...4s.......1phut...2phút...3phúr....tôi cũng ko nhớ là bao lâu nữa chỉ nhớ là nó rất lâu thôi...................và sau đó như các bạn biết việc gì đến sẽ đến.....
Thấy chị L làm vậy nên tôi vội xô chị ấy ra....
- chị làm gì vậy
- chị.....-chị ấy ấp úng
- chị biết anh T thích chị ko mà chị lại....
- nhưng chị ko thích T, chị yêu...
Chưa để chị L nói hết câu thì tôi đã chen vào nói
- nhưng chị cũng ko nên yêu em đâu
- tại...tại....sao...tại chị....ko...xinh như QA à- chị L nói như sắp khóc vậy
- ko chỉ là em ko xứng để chị làm vậy đâu
- nhưng....hjx...chị...yêu em...
- uh
- chị sẽ chờ.....một......ngày em thích.....chị....- chị ấy nói trong tiếng nấc
- đừng chờ...em...- nói xong tôi bước ra khỏi quán, có lẽ các bạn tự hỏi tại sao tôi lại từ chối lời yêu của chị L phải ko, nhưng xin các bạn hiểu vì trong lúc ấy cảm xúc tôi đang rất rối bời, tôi sợ...sợ một lần nữa lại đau và tôi sợ...sợ làm QA và cả L phải buồn............
Những ngày sau đó tôi như mất đi chính mình vậy, vào lớp tôi ko nói vs ai câu nào cả và đôi khi ngồi trong phòng học tôi lại nhìn ra một khoảng xâm vô định, những lúc đêm về tôi hay một mình ngồi khóc, khóc cho kỉ niêm xưa và khóc cho cuộc tình đã qua
Hỏi thế gian có không chữ tình
Mà sao đêm về lệ uớc khóe my
Mùa xuân em xa còn lại mình anh
Anh tìm lời thơ viết cho riêng em
Viết lên những điều anh hằng mơ ước
Mơ có em, bên em, anh cần em
Yêu em, nhớ em...hỏi em ở đâu
......................................
Hôm nay một ngày đẹp trời những án mây vẫn trôi, gió vẫn thổi, nước mắt tôi vẫn rơi âm thầm
Sáng dậy móc dt ra thì có 5 cuộc gọi nhở của Lê
- alo- tôi gọi lại cho Lê
- anh K à...anh ở đâu, kêu xe ra bệnh viện xyz đi
- có chuyện gì vậy...
- ko còn thời gian đâu nhanh đi anh- con bé nhảy ngay vào họg ko cho tôi nói hết câu
- uh
Nói xong tôi kêu taxi đến bệnh viện. Trên đường tôi gọi dt cho Lê để hỏi xe có chuyện gì...và sự thật đã làm tôi gần như sốc....tại sao chứ Ngốc!
- chuyện gì vậy lê- tôi hỏi con bé
- anh QA nó...nó hjx..hjx...nó sắp chết rồi
- nhưng...tại sao...em vừa nói QA bị gi- tôi hỏi vs vẻ lo lắng
- QA nó bị..hjx...ung thư máu, thật ra lá thư đó là do nó bảo em viết để gạt anh về bệnh tình của nó, thật ra nó yêu anh lắm nó hjx...hjx...anh tới nhanh đi...kẻo...ko...hjx..hjx...-và sau đó là tiếng nấc của con bé
....cạch...cạch....chiếc dt trên tay tôi rơi xuống đất...vừa tới bệnh viện tôi móc trong bóp ra đại tờ 200k rồi chạy thẳng tới phòng QA đang nằm
Lúc chạy tôi cũng ko biết đã va phải bao nhiêu người và ngã bao nhiêu lần nữa vừa tới trước của phòng tôi đã thấy cha mẹ em ngồi ở trên hàng ghế, mẹ em đang gục đầu vào vai cha em khóc....
- hai bác...QA đâu rồi
- nó ttong đó đó cháu- cha em nó rồi chỉ tay vào phòng cấp cứu
- QA sẽ ko sao...ko sao phải ko bác
-uh nó sẽ ko sau đâu, con QA nó mạnh mẽ lắm...- cha em nói còn mẹ em vẫn khóc
1phút...2phút...3phút...4phút...5phút...6phút...
Cửa phòng mở ra
- người thân tranh thủ vào gặp bệnh nhân đi kỏe...haizzz...- bác sĩ lắc đầu thở dài
Tôi vộ vã chạy vào phòng còn cha em thì....dìu mẹ em từ từ đi vào
- sao anh lại...- QA nói vs giọng rất yếu
- ngốc! Sao em lại...em có biết...hjx...anh...hjx...nhớ.....- tôi bậc khóc cổ họng nghẹn ứ nói ko lên lời, tôi gục mặt vào ngực em mà khóc
- sao lại khóc, nín đi con trai mà khóc- vừa nói QA vừa lấy tay vuốt tóc tôi
- sao em ngốc vậy sao lại giấu anh
- hjhj ngốc à anh còn phải học mà
- em ko nhớ anh nói.....- chưa để tôi nói hết câu em đã lấy tay che miệng ko cho tôi nói tiếp
- hjhj đừng lo mà rồi em sẽ khỏe lại sẽ lại cùng anh đi dạo dưới những tán cây và sẽ lại cùng nhau đi học đi chơi và em sẽ là vk của anh mà phải ko anh
- uh
- QA con phải khỏe lại đó thằng K nó đợi con đo- mẹ em nói
- hjhj anh ấy sẽ đợi con mà- QA nói
- uh anh nhất định đợi em cho dù thế nào đi nữa, vì anh yêu em cô bé của anh
- em cũng vậy, ngốc à em.....- tiếng nói em nhỏ dần và cứ như thế em đã xa tôi mã
Ngồi cạnh giường bệnh em tôi ôm chặt em trong lòng và đặt lên môi em nụ hôn, nụ hôn cuối cùng của hai đứa.....mãi mãi tôi sẽ ko còn gặp lại em nữa...mãi mãi sẽ là như vậy.........
Em người con gái tôi yêu:
- là một cô bé hay cười, rất vô tư, hồn nhiên và có chút gì đó tinh nghịch nhưng cũng rất biết cách quan tâm đến anh
- là người luôn thích làm nũng vs anh nhưng chưa hề đòi hỏi anh điều gì quá đáng
- là người luôn muốn anh quan tâm và chia sẽ những nỗi buồn vs mình nhưng luôn tự mình gánh chịu những nỗi buồn mà ko muốn anh biết
- là người hay giận dỗi anh vì bất cứ điều gì nhưng chỉ cần một câu nói "anh yêu em" thì có thể bỏ qua hết mọi chuyện
- là người có thể ngồi cùng tôi hằng giờ khi tôi buồn và có thể ôm anh thật chặt khi anh yếu lòng
- là người luôn bảo anh phải cười tươi mặt dù bản thân lại rất hay khóc
- là người luôn bảo anh ko được thế này, ko được thế kia nhưng bản thân lại ko để ý tới những việc đó
- là người luôn hỏi anh mấy câu"anh đang làm gì dạ, ở đâu đó, ăn gì chưa..." vì em lo cho anh
- là người duy nhất mà anh muồn nói câu anh yêu em, là người đã thắt hứa vs anh và lời hứa đó anh luôn nhớ mãi........
------------------------------------------Hết phần I-----------------------------------------------
Trực tuyến 

Thành viên: BOT,
& 11 Khách ghé thăm!