Danh Mục
» Thơ tình yêu
» Truyện cười
![]() | MT-A ![]() ![]() ![]() ![]() |
Chương 68: Là anh sao? Thuần Hy?
“Tiễn Ni, Tiễn Ni, Quách Tin Ni...” “^0^... Trong mơ màng, tôi nghe thấy có người đang gọi to tên mình, nhưng ý thức mỗi lúc một mơ hồ.” “ ... ” “....là anh sao? Thuần Hy?” “Tớ là Tú Triết” “Thuần Hy” “Tớ nói tớ là Tú Triết” “Thuần Hy” “Tiễn Ni, Tiễn Ni, cậu không nghe thấy gì hả? cậu không nghe thấy gì sao? Tớ đã nói tớ là Tú Triết mà. Bây giờ cậu đang ở nhà tớ, nằm trên giường tớ mà cậu lại gọi tên người khác. ôi chao, giận quá đi mất! Tớ tức thật rồi đây...” ... ..... <@-@><@-@><@-@>... ........ (say đến mức chả nghe chả thấy, chả biết gì hết) “Thuần Hy, anh có biết không? Lúc nãy em đã nhìn thấy anh, em ngồi trong xe Tú Triết, nhìn thấy anh và Thôi Anh Ái đang cùng nhau dạo phố...” «A_A Tiễn Ni? Tiễn Ni, tớ không cho phép cậu gọi tên Thuần Hy, không cho phép" “Anh có biết em đau lòng thế nào không? Lúc nhìn thấy hai người đi với nhau, em rất đau lòng, tại sao anh lại thích cô ta? Tính cách cô ta chẳng đáng yêu tí nào...Thuần Hy...” “Thuần Hy, Thuần Hy! Anh có biết không? Anh có biết là, ban đầu em quyết định theo đuổi anh là do anh khinh thường nữ sinh, khinh thường em, em muốn báo thù, cho anh biết mặt, em muốn cưa được anh rồi sẽ đá anh đi, để anh không còn kiêu ngạo nữa, em bắt đầu nghĩ như thế....Nhưng mà, nhưng mà sau này lại nhận ra....em đã thích anh thật rồi, mà lại không phải lbình thường, là rất rất thích, thích anh vô cùng.... ......... ” “Thuần Hy, lễ Tình Nhân em tỏ tình với anh, anh thực sự mảy may không rung động ư? Một chút xíu cũng không sao? Trái tìm anh rốt cuộc làm bằng gì vậy?...” “Thuần Hy! Anh có biết hôm lễ Tình nhân em đau lòng đến mức nào không? Em chưa bao giờ đau lòng như thế.... .... Tại sao anh lại tàn nhẫn như vậy? Từ chối em tàn nhẫn quá như thế? Cũng chẳng thèm quay lại nhìn em....” “Động tác anh đưa tay chỉ lên trời, rốt cuộc là có ý nghĩa gì chứ? Anh đang chế giễu em đúng không? Nhất định là anh đang chế giễu em không biết tự lượng sức đúng không? Thuần Hy.... ... Thuần Hy...” “Thuần Hy, anh còn nhớ chuyện anh cứu em không? Anh có biết lúc ấy bảnh trai biết mấy, đẹp trai biết mấy không, chỉ trong phút chốc đã xử lý xong bọn khốn đó.... ...... ..... A_A he he....” “Thuần Hy anh có còn nhớ hôm lễ từ thiện không? Em bất cấn ngã lên người anh, chạm vào môi anh, anh có biết là, đó là nụ hôn đầu của em, mà cũng là nụ hôn đầu của anh đúng không?” Tôi hết sức ôm chặt lấy Thuần Hy. “Không! Nụ hôn đầu của cậu ta đã cho mẹ cậu ấy từ lúc hai tuổi rồi. T_T” “Hừm? Anh nói gì thế? Thuần Hy....” “(>0<) Tớ nói rồi, tớ là Tú triết! Tú Triết!!! Tú Triết!!!” Trời đất ơi! Anh đang nói gì vậy? Tôi giật mình buông tay ra, mất thăng bằng, lăn nhào xuống giường. chao ơi! Đầu óc choáng nặng! -;-" “Tiễn Ni, Tiễn Ni cậu không sao chứ?” Chàng trai trước mặt vội vã đến đỡ tôi dậy, dìu tôi ngồi lại lên giường, đắp chăn cho tôi. Thì ra là Tú Triêt. “Sao tớ lại ở đây? Chẳng phải chúng ta ở công viên trò chơi sao?” Tôi đảo mắt nhìn căn phòng lộng lẫy xa lạ “Đây là phòng tớ! Hôm qua cậu ăn chocolate nhân rượu bị say....” Say vì ăn kẹo chocolate nhân rượu? Trời ơi, e rằng tôi là người duy nhất toàn quốc, không, toàn thế giới, say vì ăn kẹo chocolate nhân rượu, mất mặt chết đi được! Nên tớ đã bế cậu về nhà tớ. “Bế về nhà cậu? Hả? Sao lại bế tớ? Cậu dám bế tớ khi chưa có sự cho phép của tớ hả?” “Nhưng cậu say như vậy, mà lại vô cùng bạo lực..Đặc biệt là lúc đi qua ”lối vào Triết Ni" tớ phải dốc bao nhiêu sức ra để bế cậu qua... “Hả? Ý cậu tức là — cuối cùng tớ không thoát khỏi cái số chui lỗ chó ư?” Trời ơi, danh tiếng cả đời của tôi — “Này, này, Tiễn Ni sao cậu nói khó nghe thế chứ, không được gọi là ”lỗ chó chui“, nó có tên mà, là ”lối vào Triết Ni“. Đó là bí mật chỉ thuộc hai đứa mình, Tiễn Ni cậu không nhớ à?” “được rồi, được rồi. Tớ có nhà mà, sao lại đưa đến nhà cậu cơ chứ, tớ muốn về nhà..” Tôi AÒra nói vừa đẩy chăn ra, định bỏ đi “Bây giờ cậu về á? Mới 5 giờ 43 phút, ười còn chưa sáng mà” Tú Triết gọi tôi lại. “hả? Vậy tối quá cậu....” “Tớ cứ ngồi đây ngắm cậu thôi, có điều thời gian cũng tói nhanh thật, những lúc ở cạnh cậu, thời gian hình như chạy nhanh hơn.... ..... Dù là...dù là lúc vui vẻ hay buồn đau” “Hử? Đau buồn? Có không? Hình như cậu chỉ cần ở cạnh tớ là đều vui hết mà, tớ không nhớ lúc nào ở cạnh tớ mà cậu đau buồn....” Tú Triết sao thế nhỉ? Câu cuối cùng ấy sao nói có vẻ thương cảm thế? Không giống cậu ý chút nào! Ôi, không hiểu. “Cậu thích Thuần Hy đúng không?” “Cậu nói gì thế? Sao bỗng dưng lại hỏi câu này?” "Lúc nãy say, chính cậu đã nói ra, cậu nói cậu thích Thuần Hy....mà còn gọi tên cậu ý mãi, chẳng gọi tên tớ lần nào....... " “A_A Tớ!” “Cậu thích Thuần Hy thật sao? Tại sao cậu lại thích cậu ấy? Tại sao cậu không thích tớ chứ?” "Tú Triết nhìn tôi vẻ đau buồn, đôi mắt to trong veo, ngập đầy nước mắt, tí tách rơi xuống, chảy thành hai dòng suối nhỏ trên khuôn mặt trắng trẻo đẹp đẽ của cậu ấy.... .........
![]() | MT-A ![]() ![]() ![]() ![]() |
Chương 69: Máy ươm tình yêu
Trời ạ, Tú Triết khóc rồi, cậu ấy lại khóc, tôi đã làm Tú Triết khóc! Sao tôi lại hư hỏng thế chứ, quá hư hỏng.... ...... “Tú Triết, cậu sao vậy? Tú Triết cậu đừng khóc mà, Tú Triết, xin cậu đó, đừng làm tớ sợ được không?” Tôi lúng túng luống cuống đưa tay lau nước mắt cho cậu ấy, tôi không muốn cậu ấy khóc, không thể để người con trai rơi nước mắt vì mình nhiều như vậy, sao tôi có thể khiến cậu ấy đau lòng buồn bã đến thế chứ. Tiễn Ni, mi đối xử với Tú Triết như vậy là quá tàn nhẫn.... Tôi cố gắng lau, rồi lau, nhưng chẳng chút tác dụng. Lau khô, nước mắt lại chảy ra; lau khô, lại chảy ra... “Tú Triết, Tú Triết, cậu đừng khóc nữa mà, cậu khóc nữa thì tớ cũng khóc đó, hu hu hu hu hu hu...” Nước mắt tôi đầm đìa, như nhìn thấy bản thân mình ở Tú Triết, một người đã đau lòng rơi nước mắt vì Thuần Hy, người đã hoàn toàn bất lực, hèn mọn vô cùng trước mặt Thuần Hy. Tú Triết, tại sao cậu ngốc tớ đến thế? Tớ không muốn cậu như vậy, không muốn. “Tiễn Ni, Tiễn Ni sao mới thế mà cậu khóc dữ dội quá vậy? Đừng khóc nữa, tớ không khóc đâu, nên cậu cũng nín đi nhé.” Bây giờ đến lượt Tú Triết quay sang an ủi tôi. Nhưng tôi không kìm được nước mắt, bởi vì hiện giờ tôi khóc cho hai người, cho Tú Triết và cho chính tôi.... ..... “Tớ cho cậu xem cái này” Tú Triết bỗng chạy đi mất. Tôi tiếp tục khóc cho mình, mặc kệ cậu ấy.... ........ hu hu.... ..... “Xem này!” Rất nhanh! Cậu ấy quay lại, trên tay cầm một quả trứng chim cút nho nhỏ, chẳng nói chẳng rằng dùng nó để đón lấy nước mắt của tôi. Trong chớp mắt, quả trứng chim cút nhỏ xíu đó đã ướt đẫm nước mắt của tôi. “Quả trứng chim cút này chính là cậu!” Tú Triết trịnh trọng tuyên bố. “ Cậu mới chính là trứng chim cút thì có!” Đúng là chịu không nổi tên ngốc này, dám so sánh một cô gái xinh đẹp như hoa là tôi đây với quả trứng vừa xấu xí vừa méo mó kia!" “Oái, Tiễn Ni cậu đừng hiểu lầm mà, tớ nói thế là vì quả trứng chim cút này đã ăn bao nhiêu là nước mắt của cậu, nên đã có được linh hồn của cậu đó” Tú Triết lắc lấy lắc để quả trứng chim cút trước mặt tôi. “Thế rồi sao?” “Cậu có nghe nói đến một truyền thuyết cổ xưa thế này chưa, rất linh nghiệm! A0A Nghe nói, nếu một chàng trai thành tâm thành ý đặt một quả trứng chim cút ướt nước mắt của cô gái mà anh ta yêu vào máy giữ ấm, dưới đáy lót đấy cánh hoa hồng còn thấm sương mai. Mỗi buổi sáng lúc bảy giờ, thay cánh hoa hồng cũ bằng những cánh hoa mới đúng giờ, và đặt những cánh hoa đã được thay thế vào trong một chiếc túi nhựa trong suốt đẹp đẽ, sau đó đặt chiếc túi vào đầu giường, mỗi tình yêu và nỗi nhớ cô gái với chiếc túi hoa hồng đó, thì, quả trứng chim cút kia sẽ ấp ra một chú chim chút con nho nhỏ trong vòng mười ngày, mà chàng trai có quả trứng chim đó cũng sẽ có được tình yêu chân thành của cô gái kia.” Tú Triết càng nói càng nghiêm túc, giống như có chuyện đó thật sự vậy. “Cậu tưởng tớ là học sinh cấp 1 à, có ma mới tin câu chuyện nhảm nhí này của cậu. Người nào có hiểu biết một tí đều biết, ấp thành công một quả trứng chim cút ít nhất cũng phải nửa tháng, mà trong quá trình đó phải rất chú trọng đến nhiệt độ, bất cẩn một chút cũng thành công cốc ngay, hi hi. Chẳng nhẽ cậu chẳng có chút xíu kiến thức nào à? Tôi không hề khách sáo cắt đứt dòng suy nghĩ điên cuồng về ”quả trứng chim cút" của Tú Triết. "Đương nhiên rồi, truyền thuyết ly kì thế này thì mọi người không tin cũng là điều bình thường mà. Lúc đầu tớ cũng nghĩ là truyện nhảm nhí, nhưng tớ đã thấy rất nhiều người thực hiện, quả nhiên rất linh nghiệm! Sự thật bày ra trước mắt, không tin không được. Vả lại, tình yêu chân thật có thể nảy sinh kỳ tích mà! Chúng ta không thử thì làm sao biết là không có thật? A_A Một câu trả lời nằm hoàn toàn ngoài dự đoán... “Tình yêu chân thực, quả thực có thể nảy sinh kì tích?” Câu này hình như là đúng.... “Vậy thử xem sao!” tôi bỗng nói ra câu đó như có ma xui quỷ khiến. “Được thôi! Vậy bây giờ tớ thử xem sao! Year, máy ươm tình yêu của chúng ta!” Cái tên này, sung sướng đến chẳng ra thể thống gì, làm như quả trứng bé xíu này có thể định đoạt hạnh phúc cả đời của cậu ta zậy. Thật là.... ...... ..... Và lúc ấy, trời đã bừng sáng. Tôi theo Tú Triết đến vườn hoa sau nhà cậu ấy, cẩn thận hái vài đoa hoa hồng còn ướt sương rải đầy dưới đáy thùng sưởi ấm, sau đó đặt quả trứng cút lên trên. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cậu, xem ra có vẻ rất chân thành, có điều, sao tôi cứ có cảm giác quả trứng cút này sẽ không thể có kết quả tốt đẹp được >.< A Phù phù phù, đồ mồm quạ thối, nhưng mà.... Trong mười ngày chờ đợi một chú chim cút ra đời, kỳ tích sẽ đến thật chứ? Tại sao? Trong lòng hình như...hình như có một sự mong đợi lạ lùng.... ...... ......
![]() | MT-A ![]() ![]() ![]() ![]() |
Chương 70: Cậu là không khí của tớ
“Tiễn Ni, Tiễn Ni, mau đến đây xem! *A_A* Chim cút ra đời rồi này!” Hôm nay vừa tan học xong, Tú Triết đã chạy đến lớp tôi như mt gã điên. “Cậu lừa tớ à? Hôm nay chưa đến mười ngày mà?” “Không tin tớ dẫn cậu đi xem!” Cậu ta chẳng nói chẳng rằng kéo tay tôi chạy luôn Không thể chứ? Chẳng lẽ tình yêu của cậu ấy đã khiến thần tình yêu cảm động, nên bà mới thi triền phép thuật để chú chim cút ra đời sớm? Làm sao lại thần kì thế được... Trời ơi! *A_A* Khi tôi nhìn thấy từ phía xa trong chiếc máy giữ ấm có một tên lông lá đang ngô nghê ngọ nguậy trong đó, tôi sững sờ đến độ mắt muốn nhảy ra khỏi tròng. A_A “Sao lại thế? Không thể hiểu nổi! Đúng là kỳ tích” Tôi vừa hướng đến “vật ban ơn của thần tình yêu” vừa kêu lên kinh ngạc. “Đúng thế, đúng thế, đúng là kỳ tích! Chứng tỏ tình yêu chân thành của tớ dành cho Tiễn Ni....” Tú Triết vừa đứng bên cười hi hi vừa phụ họa. “ôi, khoan đã....cái này....chẳng phải gà con sao?” Lúc tôi đi đến vị trí có thể đưa tay chạm vào “chim cút” lập tức tôi cắt ngang “Lý! Tú! Triết! Cậu nói rõ xem nào, tại sao trứng chim cút lại ấp ra gà con hả? Cậu tưởng tớ là con ngốc à?” “^0^ Gì thế này? Rõ ràng tớ đã nói với ông là tớ muốn mua chim cút mà? Nhất định do tuổi tác lớn rồi nên tai có vấn đề....” “Lý Tú Triết! Cậu nói gì thế hả?” Tú Triết cuối cùng cũng ý thức ra mình đã hớ hênh, vội vàng bụm chặt miệng, dáng vẻ ấy khiến tôi vừa giận vừa bùn cười. “Tớ chỉ là....chỉ là thật sự rất muốn có tình yêu của cậu mà, rất muốn...Cậu biết tớ thích cậu thế nào, rất thích, rất thích, rất thích.... ...... ... ” “Được - rồi!” Tôi ngỡ rằng nếu mình không cắt lời cậu ta, cậu ta sẽ lập lại cái câu “rất thích” kia đến năm mười năm như một chiếc máy đĩa cho xem. “Thế thì, truyền thuyết kia cũng do chính cậu bịa ra đúng không?” “Không, không, không, không phải thế, đó là truyền thuyết cao cấp, làm sao tớ nghĩ ra được, tớ nghe được từ người khác mà. Có điều, họ cũng nói đó là truyện để dỗ với các cô gái, tớ lại còn viết lại rất chi tiết tỉ mỉ nữa, phải học rất lâu mới thuộc...” “Óc cậu bị úng thủy à? Cậu tưởng làm vậy tớ sẽ thích cậu hả?” Trong lòng bỗng có thứ gì đó nóng bỏng dâng chào, là cảm động chăng? “A_A Tớ biết hy vọng rất mong manh, nhưng.... ..... nhưng mà...... cho dù hi vọng chỉ có một phần vạn, một phần triệu, một phần tỉ.... ......... tớ cũng không muốn bỏ cuộc...Tớ thích cậu đến thế, Tiễn Ni...” “Cậu là đồ ngốc...đồ ngốc!” Mắt tôi bị sao thế? Hình như ươn ướt.... .... Ghét quá, Tú Triết chết tiệt, tại sao lại tình cảm như vậy? “Tiễn Ni cậu có biết mỗi ngày tớ đã nói gì với những cánh hồng ấy không? Ngày nào tớ cũng nói đi nói lại một câu, đó chính là....” Tú Triết bỗng nhìn tôi đăm đăm, đôi mắt to trong veo ngập tràn dịu dàng và mềm mại như những bông gòn, chẳng lẽ.... ..... đó chính là “tình yêu dịu dàng” hay sao? Hay là... “tình yêu sâu sắc” “.... Cậu là không khí của tớ” *A_A* Trời ạ!, cậu ấy nói...... Cậu là không khí của tớ! Cậu là không khí của tớ.... ..... Sáu chữ này đổ dồn đến tứ phương tám hướng, trong khoảnh khắc tràn ngập tư duy của tôi.... Đúng vào lúc tôi còn đang thẫn thờ, đôi tay Tú Triết đột ngột ôm nhẹ lấy hai bên má tôi. Nhìn tôi trong một khoảng cách rất gần, hơi thở khi nói chuyện phả lên trên mặt tôi... .Hơi thở nóng bỏng như vậy, khiến mặt tôi trở nên nóng hực.... ..... “Em - là không khí - của anh!” Cậu ấy nhấn mạnh một cách thâm tình, khiến tôi cảm thấy mình trong phút chốc bay lên chín tầng mây, có chút bay bồng, có chút choáng váng, có chút quay cuồng.... Tiếp đó, nụ hôn của cậu ấy đã rơi xuống,không, phải nói là bay xuống, một nụ hôn vô cùng tự nhiên, vô cùng dịu dàng, vô cùng ấm áp, vô cùng nghiêm túc...... Hoàn toàn không giống Kim Thuần Hy, hoàn toàn không.... ...... ..... Tôi không phản kháng, không có chút phản kháng nào, tại sao tôi lại đờ đẫn như thế chứ? Chẳng lẽ, chẳng lẽ tôi đã bắt đầu chuyền dời tình yêu của mình rồi? Truyền thuyết giả tạo kia đã linh nghiệm? Tôi đã thích Tú Triết thật ư? Hay là.... ...... ....... hay là... chỉ muốn tìm một lý do để quên đi Thuần Hy, để trái tim không còn tổn thương nữa.... .... A_A Không biết....... tôi thật sự không biết, cũng không muốn biết.... ...... Cứ để như vậy đi....hồ đồ một chút, có lẽ sẽ tốt hơn.... ...... .....
![]() | MT-A ![]() ![]() ![]() ![]() |
Chương 71 : Tôi và Tú Triết bắt đầu hẹn hò
Hôn nhau rất lâu rất lâu, vào khoảnh khắc tôi cảm thy hụt hơi và thiếu oxy nghiêm trọng, Tú Triết đã rời khỏi đôi môi tôi một cách rất lưu luyến. Sau khi rời ra chính là một câu tỏ tình, không, phải nói là kiểu tỏ tình của Tú Triết theo quán tính. “Tiễn Ni, xin hãy sinh con cho anh nhé!” “ừm”

Trực tuyến 

Thành viên: BOT,
& 11 Khách ghé thăm!